Tuổi 40 có 2 lời tuyệt đối đừng nói ra, vừa tránh tai họa lại giữ gìn tài lộc
Người khôn khéo sống trên đời này sẽ không bao giờ nói ra 2 lời này dù có chuyện gì xảy ra...
09:45 08/07/2024
Nói khoác
Nói khoác là một thói rất xấu mà người ta hay mắc phải khi còn trẻ. Thế nhưng tới tuổi 40 rồi mà không bỏ được thói xấu này thì coi như sống uổng.
Người ở tuổi 40 là đã ở giai đoạn chín chắn, vững vàng bậc nhất đời người. Họ từng trải, họ đã kinh qua không ít việc, hỉ nộ ái ố nào chưa từng nếm qua, đã hiểu được mọi điều trong xã hội này, dĩ nhiên họ thừa hiểu bản thân cần gì để tiến gần đến thành công.
Ở độ tuổi này, dĩ nhiên có người đã đạt tới đỉnh cao danh vọng và giàu có nhưng cũng có người vẫn phải nhọc nhằn mới đủ miếng ăn, âu cũng là số mệnh riêng.
Tuy nhiên đừng vì ham hư vinh, sĩ diện mà khoác lác, điều này chỉ khiến bạn thêm tầm thường, hãy nhớ khoác lác không mang lại lợi ích gì mà chỉ khiến bản thân bạn bị hạ thấp trong mắt người khác mà thôi.
Hãy sống thật thà và khiêm nhường, có như thế cuộc đời mới tốt đẹp, phúc khí mới đến, đường tài lộc mới thênh thang rộng mở.
Nói những lời hạ thấp người khác đề cao bản thân
Nhiều người khi hơn tuổi người khác liền tự cho mình quyền vai trên, có thể tùy tiện đánh giá và hạ thấp người khác.
Họ cho răng mình là “lão làng”, tự nhận mình trưởng thành hơn, chững chạc hơn người, từ đó thích chèn ép người khác, dùng lời nói hạ bệ người khác. Kiểu người này vô cùng ngốc nghếch.
Bạn phải biết rằng, ở chốn làm việc, dù bạn 20 tuổi hay 40 thì người ta cũng chỉ nhìn vào năng lực của bạn mà thôi. Đừng tự cho mình quyền đề cao bản thân, xem thường người khác. Họ đâu biết rằng, kẻ sống không biết điều thì chính họ mới đang bị mọi người xem thường.
Bạn nên nhớ, cách ăn nói cũng là yếu tố quan trọng phản ánh nhân cách của một người. Hãy nói ít, làm nhiều, sống chân thành thẳng thắn. Chỉ có chuẩn mực hóa hành vi của bản thân, chúng ta mới có thể hạn chế được việc làm sai.
Chỉ khi suy nghĩ nhiều lên, chúng ta mới có thể tránh được việc nói sai, từ đó tránh được những tổn thất không đáng có.
Tại sao cùng 1 quãng đuờng và đi hết cùng một thời gian nhưng lúc đi ta lại có cảm giác lâu hơn lúc về?
Ta luôn giật mình thốt ra rằng "Ơ, đã về đến nhà rồi à!".