Thợ nail đến chủ tiệm nail người Việt đang được nuôi cho béo để sở thuế(IRS) làmthịt ngon hơn
Trong 1,000 tiệm Nail Việt Nam thì chắc có đến 999 tiệm là viphạm vàoluậtpháp. Hai viphạmnghiêmtrọng nhất là“bóclộtsứclao động” và“trốnthuế”.
15:41 16/11/2022
Gần đây, không ít những tiệm Nail của Việt Nam đã bị Bộ Lao Động “sờgáy.” Có tiệm đã phảiđiều đình ngoài tòa và chi trả ra hơn $750,000 cho lương thợ.
Nhưngnguyhiểmnhất vẫn là “Sở Thuế (IRS).” Bởi vì Sở Lao động chỉphạt tiền, nhưng Sở Thuế thìcó khả năng tịchbiên tất cả tài sản của ngườiviphạm. Ngoài mấttiền của ra, vìlàtộihìnhsự, nên sựtùtộikhó màtránh khỏi đốivới người viphạm.
Cho đến bây giờ, chúng tôi vẫn không hiểu tại sao các chủ tiệm Nail, và ngaycả thợ Nail lại nghĩ mình thông minh hơnSởThuế?
Nước Mỹ được mệnh danh là nước đứng đầu trên thế giới, đó là nhờ hệ thốngthuế khoá, thu góp chặt chẽ rõ ràng. Nhờ sự đóng góp thuthuế này mà chínhphủ đã có nhiều ngânsách hơn để chi tiêuhữu dụng trong việc đối nội và đốingoại.
Vì vậy, muốn duy trì chỗ đứng đầu trên thế giới này, chínhphủ Mỹ không thể nào lỏng lẻo trong khâu chốtthuthuế cả.
Muốn như vậy, chắc chắc là những nhân viên phụcvụ trong ngànhthuế, họ phải được đàotạo một cách kỹlưỡng, chuyên nghiệp, mà không phải là những “tay mơ” không rõluật, hay hiểuluậtmùmờ.
LuậtcủaSởThuế đến ngay cả những ngườiluậtsư không chuyên nghiệp vềthuế khoá cũng phải chịuthua, huống chi là những ngườibình thường thiếuhiểu biết vềluật như chúng ta.
Chắc bạn còn nhớ, câu chuyệnthuế của vợ chồng ông/bà Clinton lúc còn làm Tổng thống phải không? Câu chuyện bắt đầu khihồsơthuế của ông/bà Clinton trong việc đầu tư vào công ty WhiteWater không rõ ràng, thì lập tứcSởThuế đã “sờgáy” ông bà, dù ông Clinton lúc đó đang là mộtvịnguyênthủquốc gia.
Cả hai vợ chồng ông bà Clinton đều lànhững luậtsư, thế mà họ cũng phải “xín vính” để đưa ra nhữngchứngcớ,và phải mướn nhữngluậtsư chuyên vềthuế vụ đểgiảiquyết vấn đề này.
Và kết quả là, sau khi rời chức vụ tổng thống thì ông/bà Clinton vẫn cònnợtiền luậtsư lên đến hơn triệu đô.
Vậy, xin hỏi Bạn những người chủ Nail của chúng ta lại là ai mà dám tự tin là có thể “trốnđượcthuế”? chỉ là họ chưa sờ đến thôi ạ. Sau đây là một vài viphạmnghiêmtrọng vềluậtpháp mà dân ngành nail hay mắc :
1-ViPhạmcủa thợ Nail
Bất cứ một công dân nào có quyền đi làm trên nước Mỹ đều phải đóngthuế. Mứcthuế qui địnhthường thay đổi theo hằng năm, và tỷ lệ phần trăm đóngthuế cũng khác nhau, tuỳ theo mức độ thunhập.
Bình thường, mỗi công nhân sẽ lãnh lương vào mỗi cuối tuần trên mẫu đơn W2 bao gồm: số lương được tính theo số giờ làm việc nhân cho mức lương tối thiểu theo qui địnhcủa chính quyền của tiểu bang hay liên bang.
Số tiền tổng cộng đó, sẽ trừ đi số tiền đóng cho an sinh xã hội, tiền bảohiểmthất nghiệp, tiềnbảohiểm y tế v.v. và người chủ sẽ phải gánhchịu một nửa sốthuế của an sinhxã hội vàbảohiểm thấtnghiệp (7.6%) này cho ngườithợ.
Tùy theo một số nghành nghề, ngoài tiềnlương lao động theo số giờra, thì những nhân công này còn nhận thêm những tiền thưởng khác(tip) qua phục vụ, và những tiền thưởng này cũng phảikhaithuế nhưthường
Ngành Nail là một nghành trong phục vụ (service), nên thường, nhân công luôn có tiền thưởng (tips). Đa số thì tiền thưởng là tiềnmặt, cho nên, thông thường những người thợ Nail thường giấumàkhôngkhai.
Cứ thử tưởng tượng, bạn làm trong một ngành“bắtbuộc” có tiền thưởng, và giả dụ bạnkhaivới lợi tứcthu nhập ít nhất là $1,000/1tháng hay $12,000/1năm. Nếu cứ bình quânmột phục vụ của bạn là $30 thì bạn có ít nhất 400 phục vụ trong mộtnăm.
Chẳng lẽ trong 400 lần phục vụ đó, không có ai cho bạn một đồng tiềnthưởng nào. Điều này có thểxẩy ra trên đất nước khác, nhưng với nước Mỹ thì hầu như khó có thể xẩy ra.
Vậy mà trong những mẫuđơnkhaithuế hằng năm của những người thợ Nail lại không cókhaikhoản này, Bạn nghĩ SởThuếhọ có tin không?
Viphạmthứ hai khá phổ thông là“KhaiMan Lương Bổng.” Đây cũng là một trong những việc thườngxẩyra giữa thợ và chủ Nail. Vì không muốn đóngthuế ra nhiều, hay vì muốn lãnhtiền trợ cấp vàbảohiểm sức khỏe, mà các thợ Nail thường làm “áplực” với các chủ Nail theo hìnhthức 50/50.
Nghĩa là 50% thì trả theo lươngcheck đểkhaithuế và 50% còn lại được trả bằng tiền mặt (để trốnthuế). Không biết từ đâu, và từ aichỉ dậy, mà những người thợ Nail lại nghĩ rằng họ lấytiền mặt thì có thể“trốnthuế.”
Trên căn bản, mặc dù chủ Nail chịu trả tiền mặt chothợ, họ vẫn có thểkhaithuế theo dạng tiền thưởnghay hoahồng. Trách nhiệm của người thợ là khi nhận được tiền đó thì họ phảikhaithuế. Vậy làm sao màtrốnthuế đây?
2-ViPhạm của Chủ Nail
Bất cứ một người chủ nào cũng phải có bổn phận phảikhaibáothuếvụ cho nhân viên của mình bao gồm gồm mẫuđơnthuế, trừthuế, giữthuế và đóng tiềnthuế cho SởThuế. Có muôn ngàn vấn đề mà
người chủ cần phải làm. Nếu làm sai, SởThuế có thể phạtnặng hay tịchbiên tài sản cả thươngnghiệp lẫn cá nhân nếu người chủviphạmnghiêmtrọng.
Cách “láchluật”thông dụng mà các chủ Nail hay dùng là phươngpháp IC (independent contractor) hay giới Nail gọi là “làmăn chia.” Phương pháp IC tuy có nhiềuđiều, nhưng đơn giản thì không khác gì là phương pháp chomướn chỗ.
Theo qui định, người mướnchỗ sẽ không theo bất cứ một quiđịnh nào liên quan đến công việc, chínhsách hay cách thứcphục vụ của tiệm Nail. Họ là những người mướn chỗ độclập (Independent Contractor).
Họ phải có trách nhiệmđóngthuế, điềuhành, quản lý, tiếp thị, và phục vụ theo cách của họ. Thay vì họ phảimướn một chỗ quá rộng, họ phải trả chi phícao, thì họ chịu mướn một phần nhỏ củatiệm Nail, thế thôi.
Tiếc thay, các chủ tiệm Nail vì thiếu kinh nghiệm và hiể biết vềluậtthuế cộng thêm các nhà“khaithuế”cốvấn “tay mơ”, họ nghĩ rằng họ có thể qua mặtluậtphápbằng cách cứ “mướnthợ” theo dạngIC thì sẽ khônggặp rắc rốivềluậtthuế.
Nhưng họ lại không biết rằng, khi họ đã thuêmướn và phâncông, hoặc trảlương cho thợ thì những người thợ đó không phải là IC nữa mà là nhân viên của họ. Khi đã là nhân viên của họ, thì họ phải có trách nhiệmkhaithuế,giữthuế và đóngthuế theo đúng quiđịnh, nếu không họ sẽviphạmvềluậtthuế.
Trong thời gian vừa qua, SởThuế vẫn tỏ ra “lơ là” với việckhaithuế của các chủ Nail và thợ Nail, khiến cho không ít các chủ và thợ Nail đều nghĩ rằng mình có thể “thông minh” hơn SởThuế và có thể qua mặt SởThuế dễ như trở bàn tay.
Sự thật thì không phải vậy. Họ không biết rằng họ đang được “vỗ cho béo” để làmthịt ngon hơn, chính là chínhsách mà SởThuế Mỹ vẫn ưadùng.
Để giúp Bạn hiểu rõ hơn, chúng tôi sẽ đưa ra một “trường hợp đặt biệt” của một ngành nghề rất phổ biến trong cộng đồng người Việt lúcxưa, đã bị SởThuếdùng cách thức “Vỗ Cho Béo” như thế nào.
Từ năm 1985-1993 nghành may mặc gia công được phát triển rầm rộ trong cộng đồng người Việt tại California. Đâu đâu bạn cũng thấy những cửa tiệm may gia công nằm sansátnhau. Có những khu phố mà cả con đường dài 4 đến 5 dặm không có cửatiệm nào khác ngoài nghành may mặc.
Cũng giống như các chủ tiệm Nail bây giờ, các chủ cơ sở may mặc cũng dùng dạng mướn nhân công Mễ và Việt theo dạng IC (Independent Contractor) và trả bằng tiền mặt.
Sự làm ăn và phát triển mạnh mẽ của nghành may gia công đã tạo ra không ít những người Việt trở thành triệuphú trong khoảng vài ba năm.
Ai cũng nghĩ, cứ đà này thì ai vào ngành may cũng đều giầuto cả. Và thế là họ cứ đua nhau đầu tư vào nghành may và cứ “copy nguyên xi cách làm” của người đi trước.
Khoảng 8 năm sau, khi những người chủ các cơ sở may gia công đãbắt đầu có cơ ngơi, thì cũng chính là lúcSởThuếbắt tay vào làm việc.
Chỉ trong vòng chưa đến 2 năm thì 99% các cơ sở may gia công đềubịđóngcửa. Các chủ cơ sở tiệm may, không những tàisản doanh nghiệp và cá nhân đều bịtịchbiên, vì không trảđủ tiềnthuế và tiền lời rất nặng (31% mỗi năm), mà không ít người đã phải chịu thêmcảnhtùđầy, tángiabạisản.
Bao nhiêu công sức đềutiêutan theo mây khói, và từ đó nghành may gia công của người Việt tại California coi như tànlụi.
Nghành Nail của cộng đồng người Việt bây giờ cũng giống hệt như nghành may lúc trước. “Vỗ cho béo” của SởThuế Mỹ xem ra lại làm cho cộng đồng người việt ngành Nail khó tránh khỏithảmhoạdiệtthân.
(Nếu Bạn trong nghành Nail thì chắc chắn Bạn cũng nghe không ít thì nhiều, về tin những tiệm nail mà người chủbị phạttrung bình lên đến $300,000-$400,000. Và nếu bạn để ý kỹ thì Bạn sẽ thấy bây giờ SThuế đã bắt đầuphạtnhiều hơn, so với trước đây. Và đó chính là dấuhiệu mà SởThuếđang bắt đầuchiếndịch “Vỗ choBéo” đối với nghành nailcủa người Việt.)
3-ViPhạmLuật TreoBảng
Theo luậtpháp Mỹ, bất cứ một công ty nào trên nước Mỹ nếu có thuê mướn nhân công đều phải treo hai tấmposter trong đó phải bao gồm những điềukhoản,đạoluật của Liên Bang và Tiểu Bang như: Luật Lao động, lương giờ, chốngkỳthị,luậtthấpnghiệp, không hútthuốc lá v.v.
Đây là việcbắtbuộc chứ không phải được quyền tự chọn. Nếu công ty nàoviphạm (không treo) thì sẽbịphạt vạ lên đến $17,000 theo mứcphạt như sau:
Thiếu bảngniêm yết về an toàn và sức khỏe nghề nghiệp (OSHA) là $ 7,000.
ThiếuĐạoluật Nhân viên Nói DốiBảo vệ Liên Bang năm 1988, phảiđốimặt với một khoản tiềnphạtlên đến $ 10,000.
Không hiển thị các Cơ Hội Làm Việc Bình Đẳngtănglên đến $ 210 trong năm 2014.v
Tiếc thay, 98% tiệm Nail của Việt Nam chẳng hề thấy treo các bảngquyđịnh bắtbuộc nêu trên.
Tổ tiêп dặп rồi: Dâпg ɦoa cúпg Rằм đặt lọ bêп trái ɦay bêп ρɦải kɦôпg quaп trọпg, biết điều пày мới có lộc
Có 3 điềᴜ qᴜαп ɫrọпg cầп gɦi пɦớ kɦi cɦọп мᴜα ɦoα dâпg cúпg bαп ɫɦờ, kɦi làм lễ bạп cầп ρɦải пɦớ cɦo kĩ.