'Ôi ông ơi, thằng Lam, tìm được Lam, con mình đây rồi', giữa đêm khuya khoắt, bà Thu đập mạnh tay vào cái mùng, nói không ra hơi. Trên màn hình điện thoại, cuộc gọi Zalo từ nước Mỹ cho thấy một bóng hình áo đen quen thuộc.
Trông thấy căn biệt thự sang trọng của nhà gái, cả đoàn ai cũng đơ người, nhìn chằm chằm không chớp mắt. Nhất là mẹ Thuần, bà cứ lắp bắp mãi không nói được lời nào.
Có một ông gần 70 tuổi, góa vợ. Ông có năm người con hiếu thảo và sống rất hòa thuận với nhau. Đứa nào cũng có gia đình riêng khá giả và thành đạt. Ông rất hài lòng, tin tưởng, tự hào về con cái mình.
Trở về sau 15 năm du học ở ba nước với hàng chục công bố quốc tế, thầy Tạ Văn Dương bỏ khoảng 300 triệu đồng tiền tiết kiệm, cùng cộng sự gây dựng phòng thí nghiệm để nghiên cứu.
“Nhìn mày ốm nhách ốm nheo. Da thì xanh lét như tàu lá chuối. Sao mày đi cái đôi giày gì nhìn gớm vậy?”, “Chầu này tui bao nha!”, nếu nghe những lời này mà thấy quen, đích thị bạn là người Việt. Tác giả Camha Pham đã chia sẻ câu chuyện thú vị về những bài học mà cô rút ra từ gia đình gốc Việt của mình.