Phật dạy: 4 thứ này "hút sạch" phúc khí của một gia đình, điều số 3 rất nhiều người phạm phải
Khổng Tử tin rằng không nên đổ lỗi cho trời hay thiên vị người khác.
13:19 24/04/2024
Tư tưởng “đổ lỗi cho người khác” hút đi phước lành
Có đi học và đi lên mới biết mình là ai! Là người quân tử, không nên phàn nàn về số phận của bản thân, cũng không nên đổ lỗi cho người khác. Trời Phật có mắt, biết hết những gì chúng ta nói và làm.
Phật dạy về số phận nói cuộc sống sắp đặt làm cho một số người đau khổ, gặp khó khăn thực ra chỉ để rèn luyện tâm tính của họ.
Thật nực cười, những người đã được trời mài giũa lại cảm thấy luật trời không công bằng và oán giận những người xung quanh họ mà không biết rằng mỗi lần vượt qua khó khăn là mỗi lần bản thân được trưởng thành, thông thái hơn.
Tức giận không bao giờ là một điều tốt. Thử tưởng tượng xem, ví dụ như bạn vốn là một tiểu thư quyền quý, nhưng luôn phàn nàn về ông trời và những người xung quanh, chẳng phải bạn đang sống như một người hèn hạ, đầy oán hận sao? Sống như thế thì làm sao có thể được ban phước?
Đối với trời, bạn không nên phàn nàn, nhưng hãy kính sợ. Đối với những người xung quanh, bạn không nên trút giận mà hãy trân trọng họ. Cuộc đời ngắn ngủi, tu tập không dễ dàng, hãy sống cho hiện tại và trân trọng nó.
Ngưng đổ lỗi cho người khác, người biết hoan hỉ cho lỗi lầm của người khác là người cao cả, người biết tu tâm dưỡng tính là người xứng đáng có được may mắn.
Tâm “bất an”
Trạng thái lý tưởng nhất của cuộc sống là: Mọi người sống hòa thuận với nhau và không tham gia vào quá nhiều việc "làm hại lẫn nhau".
Nhưng thực tế là: Ai cũng có những toan tính nhỏ nhặt của riêng mình, tính toán quá chi li, không có quá nhiều sự nhún nhường và thỏa hiệp, chỉ có sự hiếu thắng của kẻ hám lợi mà thôi, đến cả người thân trong nhà đôi khi còn ganh ghét nhau, làm khó nhau. Lòng người có thể gói gọn trong chữ bồn chồn. Nếu một người bồn chồn, nó sẽ ảnh hưởng đến những người xung quanh người đó. Nếu một nhóm người bất an sẽ ảnh hưởng đến nhiều gia đình. Từ góc độ tâm lý con người, nếu cuộc sống quá bình thường thì sẽ có người đến quậy phá, nếu cuộc sống quá ổn định thì sẽ có người bất an, nếu cuộc sống quá bình lặng thì sẽ có người phá hoại.
Trái tim con người là thứ đáng sợ nhất trên đời này. Chính cái lòng "không yên" đã khiến người ta làm những việc này.
Một khi con người trở nên bất an liên tục, không chỉ phước lành của bản thân họ sẽ bị mất đi, mà ngay cả phước lành của gia đình họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu bạn đọc câu chuyện về giàu vật chất nhưng bất an sẽ thấy bản thân mình có bao nhiêu ảo vọng, bất an để rồi tự đánh rơi phước lành của bản thân và gia đình.
Tham lam
Trên thế giới này, có bao nhiêu người đang chiến đấu? Hay có bao nhiêu người buông tay? Có bao người đang cạnh tranh.
Nếu một người tranh giành thứ không thuộc về mình rồi trở nên quá cố chấp thì đó là “đi ngược ý trời”, sớm muộn cũng sẽ hiểu nhân quả không chừa một ai. Trong một gia đình, một số anh chị em tranh giành tài sản không phải của mình với những người ruột thịt.
Kết quả là, nó vừa phá hủy mối quan hệ gia đình, vừa biến những người thân xung quanh họ thành kẻ thù. Tất cả những gì thuộc về chúng ta, chỉ cần chúng ta cố gắng hết sức thì sẽ có được, không cần giành giật.
Tất cả những gì không thuộc về mình, dù có ép buộc thế nào cũng chẳng được gì, đồng thời cũng làm hỏng cả phần đời còn lại. Nhân quả rất công bằng, nó có thể lấy lại những gì đã trao cho người không xứng đáng.
Quan niệm đấu tranh
Trên thế giới này có bao nhiêu người đang đấu tranh vì lợi ích riêng của mình? Hay có bao nhiêu người buông tay?
Chắc chắn là có nhiều người cạnh tranh với nhau.Ngươi vì tiền tài danh lợi tranh đấu, hắn vì một ngụm oán hận mà tranh đấu, ai cũng trong trạng thái đều rất dễ nối giận.
Nếu một người tranh giành thứ chẳng thuộc về mình rồi trở nên cố chấp thì đó là trái ý trời. Trong một gia đình thì nếu anh chị em tranh giành tài sản không phải của mình với những người xung quanh. Kết quả là nó sẽ phá hủy đi mối quan hệ gia đình.
Sống trên đời có 2 người nhất định phải trân trọng, bằng không làm gì cũng vô phúc
Cha mẹ chính là nền tảng của con người. Nếu không có cha mẹ thì ta sẽ chẳng thể nào có sinh mạng, hiên ngang đứng giữa thế gian.