Nghệ sĩ hài Vượng Râu: 'Tôi nghèo mà người ta cứ nói là giàu'
Nghệ sĩ Vượng Râu không xuất hiện nhiều như xưa. Nam diễn viên quan điểm đóng ít tiểu phẩm nhưng chất lượng còn hơn có mặt nhiều mà làm khán giả thấy chán.
09:47 30/01/2023
Nếu là khán giả yêu hài Tết hay các tiểu phẩm hài nói chung, chắc hẳn đều từng nghe đến tên Vượng Râu - nghệ sĩ hài Nguyễn Công Vượng.
Vài năm qua, nghệ sĩ Vượng Râu dần vắng bóng ở những bộ phim hài Tết. Anh cũng ít xuất hiện trên truyền hình. Thỉnh thoảng, Vượng Râu đăng tải hình ảnh về ngôi nhà cổ. Thông qua mạng xã hội, khán giả hiểu rằng thời gian này, Vượng Râu tập trung nhiều hơn vào công việc khác thay vì diễn xuất. Ngoài ra, với nam diễn viên, gia đình luôn là một trong những yếu tố anh quan tâm hàng đầu.
Trò chuyện với PV Tiền Phong nhân dịp cuối năm, nghệ sĩ hài Vượng Râu chia sẻ về quan điểm sống, cách làm nghề và dự định trong năm tới. Anh hứa rằng những người yêu hài Việt và yêu mến Vượng Râu sớm được gặp lại anh.
Không tham gia nếu sản phẩm kém chất lượng
- Nghệ danh Vượng Râu của anh xuất phát từ đâu?
- Tôi để râu từ khi học trường Điện ảnh. Thú thực ngày đó tiền ăn còn chưa có thì lấy đâu ra sữa tắm hay bàn cạo râu để chăm sóc sắc đẹp nên tôi cứ để rồi bạn bè thấy hay và nói "Nhìn cũng hợp" nên tôi để tiếp. Tới năm 2005, khi đóng chương trình Tôi yêu Việt Nam (tuyên truyền về an toàn giao thông của VTV), bố Văn Hiệp nói "Từ bây giờ, tôi sẽ là trưởng thôn còn ông Vượng là Vượng Râu". Từ đó, tên Vượng Râu được khán giả biết đến nhiều hơn. Đó là kỷ niệm khó quên của tôi.
- Đã lâu khán giả không thấy anh xuất hiện nhiều trong các bộ phim hài, đặc biệt là hài Tết, vì sao có sự hạn chế này?
- Trước đây, thực sự tôi là người nhiệt tình và đôi khi hơi cả nể nên mọi năm, ngoài việc đóng những bộ phim hài cho công ty của tôi thì tôi thường sắp xếp thời gian nhận lời đóng thêm cho vài đơn vị khác. Tuy nhiên, sau này, tôi thấy những sản phẩm mình tham gia chưa đạt chất lượng như mong muốn nên tôi quyết định hạn chế, không vì nể mà nhận lời đóng.
Tôi nghĩ nếu tôi ít đóng, khán giả ít thấy tôi nhưng thà mọi người xem ít mà chất lượng còn hơn mở tivi lúc nào cũng thấy Vượng Râu nhưng lại không mấy thiết tha khi nhìn thấy mình.
- Là một trong những diễn viên đóng hài Tết nhiều năm, vậy hài Tết có vai trò thế nào với anh trên hành trình sự nghiệp?
- Nói không ngoa thì tôi là một trong những người tiên phong đúng nghĩa về việc sản xuất hài Tết. Từ thời còn băng đĩa, tôi và một vài đơn vị khác đã bắt tay vào làm hài Tết. Sau này, có nhiều công ty khác làm theo. Với tôi, hài Tết là máu thịt, là truyền thống, là những kỷ niệm khó phai.
Nhớ về những tiểu phẩm phát hành dưới dạng băng đĩa, tôi không thể nào quên được dù tính đến nay đã gần 10 năm và bây giờ xu thế mạng xã hội lên ngôi, mọi người xem được nhiều tiểu phẩm hài miễn phí hơn.
- Đâu là tiểu phẩm anh nhớ mãi?
- Tôi nhớ đĩa hài Tết đầu tiên của tôi được bán ra thị trường là Cười cái Sự đời 1. Trong đó, tiểu phẩm Chuyện thông gia đã "cháy" đĩa tái bản ba, bốn lần. Tiếp theo, Thầy ra phố và Mr. Vượng Râu in Asia đều "cháy" đĩa và tái bản. Đây cũng chính là hai tiểu phẩm giúp cái tên Vượng Râu của tôi được khán giả biết đến, yêu thương và nhớ lâu hơn.
Giai đoạn đó, tôi cũng tham gia đóng chương trình Gặp nhau cuối tuần, Góc cười… Nói đơn giản, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi làm nghề và yêu cảm giác được đóng phim hài.
Cảm giác làm nghệ thuật mà được khán giả yêu mến là điều mà nghệ sĩ nào cũng ao ước và mong muốn. Cuộc đời người nghệ sĩ được khán giả nhớ đến mình là hạnh phúc tột cùng. Nếu may mắn được khán giả các lứa tuổi yêu mến thì hạnh phúc đó chắc nhân lên bội phần.
- Từng ấy năm làm nghề, anh thân nhất với ai?
- Nếu nói thân thiết nhất với ai thì thực sự khó, bởi đặc thù công việc và làm cả đạo diễn nên gần như tôi thân với tất cả, cả ca sĩ hay diễn viên. Tuy nhiên, gần gũi với tôi nhất chắc là anh Chiến Thắng và anh Hiệp Vịt. Chúng tôi đã có hơn 20 năm đồng hành từ khi còn khó khăn tới giờ. Anh em thân thiết nhưng nghệ sĩ chúng tôi ít thể hiện điều này trên mạng xã hội.
Có thể chưa gặp tôi, nhiều người có nhận xét hay đồn đoán khác rằng tôi khó gần, khó tính, nhưng khi gặp gỡ rồi thì mọi người đều nhận xét tôi hiền trừ khi làm việc. Tôi quan điểm mình làm để phục vụ khán giả nên không có lý do gì mình không cẩn thận, kỹ càng trong mọi việc để sản phẩm ra mắt được khán giả trân trọng.
Giàu hay nghèo thì đích đến vẫn là hạnh phúc
- Hiện tại, anh không còn diễn xuất nhiều như xưa, công việc chính của anh bây giờ là gì?
- Hiện tại, tôi chủ yếu đi diễn ở các tỉnh và dự sự kiện. Tôi cũng thường xuyên đọc và tìm ý tưởng hay cho dịp cuối năm. Thời gian dịch Covid-19, chúng tôi sản xuất hàng chục video tuyên truyền và đạt được hiệu quả nhất định. Tôi không thích mình rảnh quá nhưng nếu bận quá thì cũng áp lực.
- Trên trang cá nhân, anh thường chia sẻ hình ảnh căn biệt phủ ở ngoại thành Hà Nội. Nói Vượng Râu là đại gia có đúng không?
- Xin lỗi, tôi chưa khi nào nhận mình đa tài và đại gia thì càng không dám nhận. Tôi nghĩ mình là người chịu khó, chăm chỉ và may mắn khi được sống bằng nghệ thuật, là đam mê của tôi. Còn căn nhà ở ngoại thành là phủ thờ, đây là vấn đề tâm linh của mỗi cá nhân hay mỗi gia đình.
Tôi sợ nhất mình nghèo mà mọi người lại nghĩ mình giàu. Tôi không bao giờ và chưa bao giờ nghĩ mình giàu có. Tôi không có gì đâu, tin tôi đi (cười).
- Hiện tại, anh và gia đình có sống ở căn nhà ngoại thành đó không?
- Tôi vẫn ở trung tâm Hà Nội trong căn nhà chỉ khoảng 40 m2, 4 tầng. Các con tôi đang tuổi ăn, tuổi học trên phố.
Tôi cũng không phải người sống quá kín tiếng nhưng chuyện riêng thì tôi không muốn mọi người bận tâm hay biết quá nhiều. Tôi nghĩ để nhiều người quan tâm vào cuộc sống riêng quá làm cho chính gia đình mình bước vào ánh hào nhoáng làm màu lúc nào mà không hay.
Vì thế, trang cá nhân của tôi thỉnh thoảng là tôi dùng, thỉnh thoảng là quản lý dùng. Tôi có yêu cầu quản lý đăng gì thì đăng, miễn là đúng đắn và không được phép đưa hình ảnh gia đình lên khi tôi chưa đồng ý. Thời đại 4.0 này cập nhật thông tin nhanh chóng nhưng là con dao hai lưỡi.
Tôi nghĩ bất cứ ai giàu hay nghèo, nổi tiếng hay người thường, đại gia hay người nông dân thì cái đích vẫn là hạnh phúc. Hạnh phúc đôi khi không quá to tát, không phải chỉ tình yêu vợ chồng, cha con hay anh em mà hạnh phúc đôi khi là biết đủ. Muốn biết đủ thì hãy xem mình nhỏ lại thì dần sẽ thấy vui và thoải mái. Tôi thích kim cương, thích đồ hiệu, nhưng khi tôi không có tiền tôi cũng chả bận tâm hay vật vã vì tôi còn phải lo cho gia đình, mấy thứ kia chỉ là phù phiếm.
- Cuộc sống của một ông bố 5 con có gì thú vị?
- Thú vị nhất của ông bố 5 con là học được cách "tĩnh" vì có 5 đứa con nên nhiều khi nhà giống như trường mẫu giáo (cười). Khi tôi đi làm về dù có mệt mỏi đến đâu nhưng chỉ cần ôm con là thấy bình an. Tôi có sở thích ôm từng đứa, phải ôm đủ mới thấy vui.
- Vợ anh là người thế nào?
- Bà xã tôi là phụ nữ nội trợ toàn thời gian và luôn sát cánh bên chồng để lo toan mọi việc. Tôi thấy cô ấy thiệt thòi vì quá đông con nên ít được đi chơi riêng vì có đi thì cũng chỉ được một lúc là "mấy cái đuôi" gọi về. Vợ tôi là phụ nữ hy sinh cho chồng con. Cô ấy đơn giản, không màu mè.
- Đâu là điều khiến anh tự hào nhất?
- Nói tự hào thì hơi sớm nhưng tôi vui vì những gì đặt ra tôi đều đã làm được. Trong nghệ thuật, tôi sản xuất được nhiều chương trình, phát hành băng đĩa và tổ chức live show riêng. Tôi nhận được tình yêu từ khán giả. Có nhiều người vẫn nhớ đến câu thoại của tôi trong các tiểu phẩm dù đã 20 năm trôi qua.
Thầy giáo trẻ kể chuyện Tết Việt ở Úc khi còn là du học sinh
Một trong những điều khiến Ths Phúc nhớ nhất trong những trải nghiệm của mình khi còn ở Úc chính là Tết Việt của du học sinh.