Minh Nhí tủi nhục khi bị “trụcxuất“: Từ đỉnh cao danh vọng bỗng dưng mất tất cả chỉ sau 1 chuyến đi Mỹ lưu diễn

Từ đỉnh cao danh vọng, bỗng chốc mất tất cả chỉ sau một chuyến đi Mỹ lưu diễn, Minh Nhí đã phải đối mặt với chuỗi ngày đen tối nhất cuộc đời bằng ước mong được chết.

15:53 04/12/2022

 

"Thú thật, nhìn bạn bè đồng trang lứa, và cả những học trò của mình nhận danh hiệu NSƯT, NSND, nói không buồn không tủi thân là nói xạo. Tôi buồn chứ, nhưng biết làm sao được. Bởi mình đã gây ra lỗi lầm trong quá khứ, chắc là mọi người thấy mình chưa đủ phục thiện nên vẫn chưa đặt để một danh hiệu nào. Cả đời tôi chỉ biết có nghệ thuật, không sống dưới ánh đèn thì cũng là đứng trên bục giảng. Tôi cũng từng ao ước những điều mình làm sẽ có thể sửa sai, có thể rửa sạch nỗi buồn năm xưa".

Thay đổi tông giọng với nét mặt vui tươi hơn, Minh Nhí giòn tan kể về những dự định hiện tại. Anh say sưa khoe rằng đã đào tạo được cả trăm nghệ sĩ, từ Thu Trang, Việt Hương cho đến Tiết Cương, Hạnh Thuý, Cao Minh Đạt... đều là những học trò do anh cất công dạy dỗ. Trong sự nghiệp làm ông giáo của mình, Minh Nhí đón nhận hàng tá niềm vui, nỗi buồn. Và những câu chuyện đó luôn song hành cùng nghệ thuật. Mỗi năm đến ngày 20/11, nhà Minh Nhí lại rộn rã tiếng cười, có lúc ngập hoa, có khi lại đầy quà của học trò gửi tặng. Song, không phải nghệ sĩ thành danh nào cũng nhớ đến ông giáo già. Có nhiều lúc Minh Nhí nặng lòng, tủi phận vì học trò quên ân sư nhanh quá: "Đó là những ngày nắng mưa tần tảo, mình không dám tự nhận công trạng gì, chỉ là xin được cái chữ tôn trọng. Vậy mà đi diễn tình cờ gặp nhau, học trò xưa cố ý phớt lờ, giống như sợ mình bám lấy sự nổi tiếng. Cái nghề diễn viên coi vậy chứ cũng bạc lắm. Không phải ai thoát khỏi cơ hàn cũng sẽ giữ lấy được lương tâm".

"Tôi đã từng buồn phiền vì điều này nhiều lắm. Có lúc đặt tay lên trán suy nghĩ, mình đã làm gì để học trò làm lơ. Nhưng rồi tôi tự trấn an, thôi thì mỗi người một lựa chọn, mình cứ nghĩ hoài thì làm sao chuyên tâm cho công việc. Tôi bây giờ nhẹ nhàng trong nhiều thứ, chỉ là muốn chút bình yên để chăm chỉ làm việc và lo cho anh chị em trong gia đình. Mình không còn ba má, lại chẳng có vợ con gần bên, may có anh chị chăm sóc, đỡ đần, còn rau cháo sớm hôm khi mình bệnh. Không may mắn chỗ này thì mình tự đi tìm niềm vui nơi khác. Nặng nhẹ thiệt hơn với đời rồi đến khi về với cát bụi cũng chỉ là sự hằn học mà thôi".

Cuộc trò chuyện với Minh Nhí khép lại khi trời chiều đã bắt đầu tắt nắng. Sân khấu phía xa rộn vang tiếng người cười nói và nô đùa. Không khí làm việc tấp nập khiến cho người nghệ sĩ già cũng không thể ngồi yên. Gửi đến chúng tôi lời chào, Minh Nhí giòn giã cười vang, anh bảo rằng nơi nào còn cần ông giáo này, thì nơi đó sẽ có anh. Bắt tay nhẹ nhàng rồi quay lưng trở lại trường quay, Minh Nhí cất bước vội vã như cái cách mà bao lâu nay anh vẫn vậy. Bóng dáng khuất dần xa, ánh đèn sân khấu được bật lên lóe mắt, Minh Nhí thoát cái đã đứng dưới ống kính máy quay để tiếp tục làm công việc của mình. Chàng hề tiếp tục bán niềm vui. Dẫu cho cái niềm vui đó được ẩn sau nhiều tủi hổ, nhưng khi đã chấp nhận nép mình dưới ánh hào quang, chàng hề vẫn không thoái thác, không chọn đường lui bất cứ phút giây nào...

Tags:
Nhà báo Mỹ “đổ gục“ trước hương vị gây thương nhớ của bún Việt, có món nghe rất lạ tai

Nhà báo Mỹ “đổ gục“ trước hương vị gây thương nhớ của bún Việt, có món nghe rất lạ tai

Tờ Bưu điện Hoa Nam buổi sáng đánh giá, Việt Nam là một thiên đường của những món bún trứ danh.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất